in

Thơ tác giả Nho Taimaing (Hàn Quốc)

Tiến sĩ/Nhà thơ Nho, Taimaing sinh năm 1962 tại Changnyeong-gun, Gyeongsangnam-do, Hàn Quốc. Ông tốt nghiệp Khoa Y Đại học Yeungnam, đồng thời tốt nghiệp khoa Triết học, Đại học Quốc gia Kyungpook.

Anh đã xuất bản các tập thơ:

Go to the Glass and Burn; Calling the Blue Goat; Burning the Byeokamrok; White Birds on Each Branch of the Retusa Fringe Tree; Prose Book: Goodbye, as if today is the last.

Giải thưởng

Các giải thưởng văn học mà anh ấy đã nhận được bao gồm Giải thưởng JoongAng Rookie năm 1990; Giải thưởng Hiệp hội các nhà thơ Daegu năm 2016 và Giải thưởng Văn học Siphon năm 2022.

Nếu anh đến Yuri

Em bị mắc kẹt trong lồng kính quá lâu.

Gặp gỡ nhau đây tựa như sương khói

Người ta nói, em như tia nắng vỡ vụn

Biết khi nào trở lại như xưa

Anh có thể gặp em nếu đến Yuri không?

Ngồi bên cửa sổ nơi mùa xuân đến

Anh thử chiêm tinh, biết đâu được gặp em.

Ngọn gió huyền ảo xuyên qua anh dẫn đến miền ký ức,

Để tránh đổ máu, hãy rời xa lồng kính

Hãy buộc nhau vào cỏ hoang, hãy ghìm nhau trong nước mắt

Đừng để gió lung lay

Những đứa trẻ trong ta khát khao tội nghiệp

Đi ra biển xây những lâu đài cát mong manh

Chôn vùi mặt trời ngăn ánh sáng mênh mông

Em yêu, liệu anh có thể gặp em nếu đến Yuri không?

Chúng ta không còn yếu đuối cũng chẳng còn tuyệt vọng

Em ngồi bên dòng sông khô cạn ngóng trông

Mình có thể gặp nhau khi dòng nước trong lành

Nhưng chúng ta đang sống trong lồng kính

Hôm nay em sẽ gặp anh, hãy rời bỏ Yuri

Để chúng mình hóa thành một dòng sông xanh.

(Thơ do Khánh Phương chuyển ngữ từ bản tiếng Anh)

If I go to the Yuri (羑里)

You’ve been trapped in the glass too long.

Meet lightly like dust

The news of you who said let’s live like the breaking sunlight doesn’t come back

Will I be able to meet you if I go to the Yuri(羑里)?

Sitting by the window where spring comes, today

I also tried split a bamboo to see a prophecy to meet you.

That blue wind that pierced me wherever I could reach my memory,

To avoid blood, you leave for the glass

We tied our waists to the wild grass and cried while being shaken by the wind.

our hungry children

They go to the beach and build sandcastles

We buried the shining sun and was full.

My dear, will I still be able to meet you if I go to Yuri?

We don’t get sick anymore, we don’t despair

With you who said you were sitting by the dry river

We could meet as clear water.

Maybe you leave the Yuri

But we live in the glass

Today you are coming to see us

It could become a blue river.

유리(羑里)에 가면

그대 유리에 너무 오래 갇혀 있었지.

먼지처럼 가볍게 만나

부서지는 햇살처럼 살자던 그대의 소식 다시 오지 않고

유리에 가면 그대 만날 수 있을까,

봄이 오는 창가에 앉아 오늘은

대나무 쪼개어 그대 만나는 점도 쳐보았지.

유리 기억 닿는 곳마다 찔러오던 그 시퍼런 댓바람,

피는 피하자고 그대는 유리로 떠나고

들풀에 허리 묶고 우리 그때 바람에 흔들리며 울었었지.

배고픈 우리 아이들

바닷가로 몰려가 모래성 쌓고

빛나는 태양 끌어 묻어 다독다독 배불렸었고.

그대, 지금도 유리에 가면 그대 만날 수 있을까.

우리는 이제 아프지 않고 절망하지도 않아

물 마른 강가에 앉아 있다던 그대와

맑은 물이 되어 만날 수도 있을 텐데.

어쩌면 그대는 유리를 떠나고

유리엔 우리가 살아서

오늘은 그대가 우리를 만나러 오는

시퍼런 강이 되기도 하겠지만.

What do you think?

Written by Admin

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

GIPHY App Key not set. Please check settings

Tiếng thì thầm của Địa Trung Hải

Tìm lại nụ cười