in

Ngozi Olivia Osuoha  – Nhà thơ Nigerian Poet

JyKhanh (Dịch từ bản tiếng Anh)

Ngozi Olivia Osuoha là nhà thơ/nhà văn/nhà tư tưởng/tác giả người Nigeria. Cô đã xuất hiện trong hơn sáu mươi tuyển tập quốc tế và đã xuất bản hơn 260 bài thơ ở hơn 25 quốc gia. Cô là tác giả của 23 cuốn sách thơ và một cuốn trong số đó được lưu trữ trong Thư viện Quốc hội Hoa Kỳ. 

Thơ của cô đã được đề cử cho cả hai giải Best Of The Net và Pushcart Prize.


CHÚNG TA ĐÃ VƯỢT QUA

Trong những trở ngại và câu đố

Giữa sự khan hiếm,

Trong những cái chết và tai nạn

Giữa cuộc sống và tình yêu,

Trong những nỗi đau và vết bẩn

Giữa nỗi sợ hãi và nước mắt,

Chà! Chúng ta đã vượt qua!

Những tổn thương và bi kịch

Vết nhơ và những tình huống khó xử

Những chiếc búa giáng xuống và sự thất bại,

Ồ, chúng ta đã vượt qua!

Sự ốm đau và bệnh tật

Bệnh dịch và đại dịch

Đóng cửa và phong tỏa

Sụp đổ và suy thoái

Hỡi những người bạn thân mến, chúng ra đã vượt qua!

Chúc mừng năm mới, một thế giới hạnh phúc

Tôi cầu chúc chúng ta khỏe mạnh, tốt hơn và mạnh mẽ hơn

Chúc mừng năm mới, thế giới thân yêu

Tôi cầu chúc chúng ta an toàn, yêu thương và hòa bình.


MỘT THẾ GIỚI MỚI

Quá khứ biến mất sau lưng chúng ta

Đúng, hãy để nó ở đó và bước tiếp

Năm tháng đã qua, ra đi mãi mãi

Nó sẽ không bao giờ đến, đến ám ảnh chúng ta.

Bỏ lại nó ở phía sau, hãy bước tiếp

Hãy để nó đi, tập trung tới tương lai

Đây là một năm mới, hãy cùng nhảy nhót tiến về phía trước

Những chuyện đã xảy ra, hãy để nó đi!

Chúng ta có thể sống tốt hơn và hạnh phúc

Đúng, chúng ta có thể mạnh mẽ hơn và sống động hơn

Nếu chúng ta chọn cách thay đổi bản thân.

Chúc mừng năm mới, chúc mừng năm mới

Chúng ta đã chiến thắng những rắc rối,

Chúng ta đã khuất phục những tháng năm,

Cố lên, đây là một năm mới

Đừng giới hạn mình bằng những giải pháp duy nhất

Bởi vì tất cả mọi thứ đều có thể.

Làm sạch bản thân, giặt sạch áo khoác

Xỏ vào một đôi giày, bảo vệ phần thắt lưng

Chúng ta đã vượt qua, đây là một năm mới

Chúng ta có thể biến nó thành một thế giới mới.

Cầu mong ông trời mỉm cười với chúng ta

Cầu mong những vì sao sáng chiếu con đường của chúng ta

Cầu mong vầng trăng không ngừng cho chúng ta những niềm vui

Cầu mong mặt trời luôn chiếu sáng và mỉm cười với chúng ta

Vỗ tay! Vỗ tay! Vỗ tay! Hoan hô!!


EM SẼ KHÔNG BAO GIỜ GỬI BỨC THƯ NÀY

Anh tuyệt đẹp như một vị vua

Tỏa sáng như một hiệp sĩ trong bộ áo giáp sáng chói

Vương miện anh lấp lánh những viên kim cương

Và quân lính của anh đứng ngay ngắn như những trụ cột,

Vì vậy, em đã yêu anh như đánh cược cả đời

Anh là tất cả mọi thứ mà em từng muốn

Em đã mơ ước rất lâu rằng anh là có thật

Đôi chân anh như một cây cầu

Nó đi qua em giữa những biên giới và bờ biển,

Nhưng anh là con tàu chìm hôi thối.

Những bộ y phục của thiên thần anh đã mặc

Nhưng áo của các thánh, anh lại xé

Bất tin với chiếc áo choàng anh mặc

Thế giới chẳng phải là tủ quần áo của anh

Mặc cho anh lấp lánh ánh vàng.

Tội lỗi của em là tin tưởng anh

Tội ác của em là yêu anh

Và chấp nhận anh là sự thất bại của em. 

Em đã không cầu nguyện cho sự đau đớn

Em không ước gặt hái nỗi buồn

Thay vì em hy vọng điều tốt nhất,

Vì vậy em sẽ không bao giờ gửi bức thư này.


TIẾNG NÓI CỦA KẺ YẾU ĐUỐI

Những giọng nói trong bóng tối

Nghe thật khao khát và yếu ớt,

bị che giấu, bị kỳ thị

và bị lược bỏ

Đói, nghèo, chia tách, phân biệt đối xử,

Căm thù, cay đắng và tham lam chống lại họ,

Không ai quan tâm để lắng nghe hay cứu rỗi họ.

Những giọng nói, thánh ca, lời cầu nguyện, mong muốn và ước mơ

Những ảo ảnh, nhiệm vụ, bổn phận

Họ lang thang trong hỗn loạn

Và tự hỏi trong sự thiên vị, 

Cuộc sống soi bóng tối cho họ.

Hãy để mắt xem tiếng họ thét gào, 

Hãy lắng nghe, giúp họ bay lên

Họ có đôi cánh thật giống đại bàng

Hãy để họ sống mà không bị trói buộc.


NGƯỢC ĐÃI TRẺ EM VÀ PHỤ NỮ

Trẻ em là món quà, món quà đặc biệt

Chúng mang trong mình tài năng và ước mơ

Dòng dõi và tập tục gia đình đeo bám chúng

Các thế hệ neo vào trẻ em.

Chúng ta giết trẻ em bằng hành động và lời nói

Ngược đãi mạng sống và hành hạ những món quà,

Chúng ta tách chúng ra xa khỏi hòa bình.

Chúng ta cẩn thận mang tới chiến tranh

Và nghiền nát chúng một cách bất cẩn

Khoái trá phá tung mọi thứ của trẻ em

Phá hỏng tương lai một cách cẩn thận và bất cẩn.

Trẻ em trông thấy địa ngục, trước khi bị gửi xuống địa ngục

Phụ nữ nếm trải địa ngục trước khi đi xuống địa ngục

Thế giới này chỉ toàn những đau khổ.

Nhưng chúng ta có thể giữ trẻ em được an toàn

Phát triển và yêu chúng hơn,

Trẻ em và phụ nữ đều đáng quý

Món quà tuyệt vời được gửi tặng từ thiên nhiên

Những kho báu đẹp đẽ cần được nâng niu

Vậy mà chúng ta lại làm hại họ thật tàn nhẫn.



Her biography:

Ngozi Olivia Osuoha is a Nigerian poet/writer/thinker/author. She’s a graduate of Estate Management with experience in Banking and Broadcasting. She has featured in over sixty international anthologies and has equally published over two hundred and sixty poems in over twenty five countries. She has authored twenty three poetry books and some of them are archived in the United States’ Library of Congress. She is also a tailor.

Some of her poems have been nominated for both the Best Of The Net Awards and Pushcart Prize.

Some of her works have also been translated into and published in some languages, including Spanish, Arabic, Farsi, Macedonian, Russian, Romanian, Khloe, Polish, among others.

WE MADE IT

Of the hurdles and puzzles

In the midst of scarcity,

Of the deaths and accidents

In the midst of life and love,

Of the pains and stains

In the midst of fears and tears,

Wow! We made it!

Traumas and dramas

Stigmas and dilemmas

Hammers and failures,

Oh, we made it!

Sicknesses and diseases

Epidemics and pandemics

Shutdowns and lockdowns

Meltdowns and recessions

O dear friends, we made it!

Happy new year, happy world

I wish us well, better and stronger

Happy new year, dear world

I wish us safety, love and peace.


A NEW WORLD

The past is gone behind us

Yes, let’s leave it there and move on

The year is spent, gone forever

It will never come, come to haunt us.

Leave it behind, move on

Let it go, focus on the future

It’s a new year, let’s dance ahead

Whatever happened, let it go!

We can live better and happy

Yes, we can be stronger and livelier

If we choose to turn a new leaf.

Happy new year, happy new year

We conquered the troubles

We subdued the years,

Come on, it’s a new year

Don’t limit it to mere resolutions

Because all things are possible.

Dust yourself, clean your coat

Wear your shoes, guard your loins

We made it, it’s a new year

We could make it a new world.

May the heavens smile on us

May the stars light our paths

May the moon never cease to give us joy

May the sun keep shining and smiling on us

May the universe favour us continually

Hip! Hip! Hip! Hurray!!


I WILL NEVER SEND THIS LETTER

You were so gorgeous like a king

Sparking like a knight in shining armour

Your crown dazzled with diamonds

And your staff stood like a pillar,

So I fell for you like a pack of cards.

You were everything that I ever wanted

I dreamed so long that you became real

The sole of your feet was a bridge

It crossed me between borders and shores,

But you were a stinking sinking ship.


The apparel of angels you wore

But the garment of saints, you tore

Ungodliness was your robe

And worldliness your wardrobe,

Yet you glitter like gold.

Trusting you was my crime

Loving you was my evil

And accepting you was my downfall.

I didn’t pray for agony 

I don’t wish to reap sorrow

Rather I hope for the best,

Hence I’ll never send this letter.


VOICES OF THE MARGINALIZED

There are voices in the dark

Yearning and yawning to be heard,

They are hidden, stigmatized

And some truncated.

See, they die in trauma and with trauma

They are sick of trauma

Down, downcast, downtrodden in downtown

They look yonder and they wonder

Because they are marginalized.

Hunger, poverty, segregation, discrimination

Hate, bitterness and greed against them,

No one ever cares to hear or save them.

Voices, chants, prayers, wishes and dreams

Visions, missions and assignments

They wander in chaos

And wonder in bias,

Life dawns darkness on them.

Look, hear them roar, listen, help them soar

They have wings like eagles

Let them live without shackles.


CHILD AND WOMEN ABUSE

Children are gifts, special gifts

They bear talents and dreams

Lineages hook and line along them

Posterity anchors on them.

We kill them by actions and inactions

Abusing lives and misusing gifts,

We keep them far from peace.

We bring war carefully

And crush them carelessly

Mess them up for pleasure

Ruining futures carelessly and carefully.

Abuses, curses, and fates

Barricading hopes and love

Silencing peace and unity

Demarcating the world.

Children see hell, before being sent to hell

Women taste hell before trekking to hell

The world just hurts.

But we can keep them safe

Develop and love them better,

Children and women are lovely

Great gifts from nature

Beautiful treasures to be cherished

Yet we harm them cruelly.

What do you think?

Written by Trúc Anh

Vietnamese, English, Thai, Chinese

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

GIPHY App Key not set. Please check settings

Thơ Mukhlisa Eshpulatova (Uzbekistan)

Chùm thơ Suman Pokhrel (Nepal)