in

Thơ Quang Bình

Thơ Quang Bình quyến rũ như ánh nắng mùa thu, làn gió biển dịu dàng. Đó là mùa thu với sắc vàng óng ánh, sương long lanh đọng trên cỏ, nụ hôn khe khẽ chạm vào tóc mai, là vẻ đẹp dịu dàng của một người con gái đi qua đời thơ trong lặng lẽ nhưng không thể nào quên. Là Giọt, những giọt men tình rót từ biển cả bao la và trời thu mênh mang, khiến trái tim thi sĩ rung lên những nhịp mềm mại, mênh mang như một bản tình ca ngập sắc trời. Đà Nẵng trong Đêm pháo hoa hiện lên sống động với nhịp điệu rộn ràng, ánh sáng bừng nở trên sông Hàn lãng mạn, những cây cầu lung linh nối nhịp đam mê và khát vọng vươn xa. Còn Nắng hồng mang đến một bức tranh ngập nắng của tuổi trẻ, của tình yêu e ấp nơi thềm hoa và sắc thu dịu ngọt thấm vào ánh mắt, mái tóc, đôi môi. Rồi Biển chiều lại đưa người đọc trở về với sóng vỗ, với bờ cát vàng dịu êm và tiếng gió thì thầm như bản nhạc ru những bước chân phiêu lãng. Thơ Quang Bình là thế, vừa lãng mạn, vừa sống động, vừa trong trẻo như sớm mai và sâu lắng như hoàng hôn cuối ngày.

BIỂN CHIỀU
(Quang Bình)

Ta lại về với biển
Nghe tiếng sóng vỗ bờ
Hàng thông reo xào xạc
Chầm chậm bóng chiều rơi.

Bờ cát vàng thoai thoải
Lấp loáng nắng vàng mơn
Dấu chân in trên cát
Biển e ấp gọi mời.

Từng giai điệu không lời
Từ nữ hoàng biển cả
Thanh âm nghe thật lạ
Du dương tựa tiếng đàn.

Thênh thang bãi cát vàng
Con dã tràng se cát
Biển chiều thêm dào dạt
Ngan ngát vị hương tình.

Sáng sớm ngắm bình minh
Chiều hoàng hôn thơ mộng
Những cánh buồm lướt sóng
Thấp thoáng ngoài khơi xa.

Hương vị biển mặn mà
Cõi lòng ai xao xuyến
Thì thầm lời của biển
Quyện vào những bước chân.

NẮNG HỒNG
(Quang Bình)

Tháng bảy nắng hồng vén tóc mai
Đón mùa thu tới nắng vương đầy
Hoa cười rạng rỡ trong nắng mới
Mơn mởn dáng thu say ngất ngây.

Tóc em bồng bềnh như suối mây
Thướt tha trong gió áo vờn bay
Nắng hồng trải nhẹ trên phiến lá
Từng cánh tường vi lướt thướt lay.

Gió thu dìu dặt thoáng hương say
Một trời nhung nhớ gửi vào mây
Những ngày nắng đẹp hồng đôi má
Dáng xưa còn in dấu mặn mà.

Vườn xưa tim tím áo hoa cà
Thẹn thùng em nép dưới thềm hoa
Môi cười e ấp nghiêng nón lá
Trời chớm vào thu gió la đà.

Nắng hồng thơ mộng dệt tình ca
Dìu nhau đi dưới bóng chiều tà
Tình hồng vương nắng vàng tháng bảy
Màu nắng len vào trong mắt em.

ĐÀ NẴNG _ ĐÊM PHÁO HOA
(Quang Bình)

Đà Nắng mùa lễ hội
Rực rỡ những sắc màu
Dòng người đông hối hả
Chờ chung kết pháo hoa.

Những giai điệu ngân nga
Giữa lòng thành phố biển
Bản tình ca lưu luyến
Bên sông Hàn mộng mơ.

Đà Nẵng đẹp như thơ
Chở bao nhiêu khát vọng
Giữa nghìn trùng con sóng
Vỗ về lời hát ru.

Tháng bảy vừa chớm thu
Đà Nẵng vào lễ hội
Những cây cầu kết nối
Chào đón khách phương xa.

Màn trình diễn pháo hoa
Lung linh và mãn nhãn
Dòng sông Hàn lãng mạn
Đẹp đến nỗi ngỡ ngàng.

Đêm pháo hoa rộn ràng
Thỏa lòng người mong đợi
Đà Nẵng…thành phố mới
Vươn mình lên tầm cao.

GIỌT
(Quang Bình)

Xanh bầu trời
hòa quyện biển biếc xanh
Bồng bềnh trắng
mây lững lờ ve vãn
Ta đã đến
in dấu chân phiêu lãng
Ngắm biển trời
tản mạn cánh thiên di.

Gió giao mùa
vọng lời biển thầm thì
Màu của nắng
chao đi theo nhịp sóng
Trời chớm thu
gieo giọt lòng mềm mỏng
Rót vào thơ
lóng ngóng giọt men tình.

What do you think?

Written by Vietnampoetry

Để lại một bình luận

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

GIPHY App Key not set. Please check settings

ĐI ĐỌC THEO MÙA THU

chùm thơ TRƯƠNG CHÍ THẢO