in

DÁNG CHA TRONG NẮNG CHIỀU

Mỗi chiều, khi nắng nghiêng xuống ngõ nhỏ, cánh cửa nhà tôi lại kẽo kẹt mở ra. Cha đứng đó, lưng khòm một bên vì gánh hàng sửa xe. Chẳng ai dạy cha cách yêu con bằng lời, nhưng tôi lớn lên bằng những tiếng ho nhẹ và câu hỏi ngắn gọn: “Ăn chưa?”. Có một thời, tôi thấy câu đó nhàm chán, chẳng gợi nên cảm xúc nào. Nhưng khi cha không còn về đúng giờ như mọi khi, tôi mới hiểu đó là lời yêu thương giản dị nhất trên đời. Cha không nói về bầu trời. Cha chẳng bao giờ ngước nhìn cao. Nhưng cha là người dựng nên mái hiên vững chắc cho tôi đứng dưới đó mà mơ về thế giới. Cha không kể chuyện cổ tích, chỉ dạy tôi rằng phải biết giữ lời, phải biết sửa lỗi như cách ông hì hục vá từng vết rách trên bánh xe người ta bỏ quên. Ngày của Cha không cần hoa, không cần quà. Chỉ cần một buổi chiều, tôi được đứng sau cánh cửa, chờ tiếng bước chân quen thuộc, và nói: “Con đợi cha về ăn cơm.” Và cha mỉm cười. Như lần đầu tiên ông biết rằng mình đã dạy con đủ đầy.

HOA HUYỄN MƠ (Ngọc Hùng)
đêm Father’s Day

Đêm qua ta mơ đi lạc
Đường nào hun hút xa xưa
Da non chạm hàm râu cứng
Nhỏ nhoi sao – đứa vá chừa

Cây cầu bắt qua tuổi nhỏ
Cánh cửa mở về hồn nhiên
Nghe những ngày vui trở lại
Lung linh một thuở bình yên

Vồng ngực ai che mạnh mẽ
Ánh mắt, tấm lưng bao dung
Dắt dìu qua thời thơ ấu
Rời tay bổng hóa mịt mùng

Ta ưng cài đóa hồng đỏ
Ấm nồng thắm áo nhân gian
Sao thành rưng rưng thương nhớ
Sương loang trắng hoa đôi bờ

Bừng tỉnh ta ngồi lơ ngơ
Dập dềnh cây cầu tuổi thơ
Vọng hương tàn đêm thả khói
Ảo huyền…
loài hoa huyễn mơ!

BẠC ĐẦU MỚI TỎ ƠN CHA
(Nguyễn Nguyên Phượng)

Đếm từng sợi bạc người ơi
Mà nghe sâu nặng một đời ơn cha
Kể từ con bước chân ra
Mặt trời nhỏ muôn lá hoa thắm hồng

Dẫu đời dồn dập bão giông
Bao cực nhục cũng dằn lòng vì con
Nhọc nhằn thêm đỏ gót son
Giọt mồ hôi mặn mẹ tròn lời ru

Rồi con đi sớm mai thu
Giang hồ phiêu lãng biệt mù chốn quê
Đắng cay nếm trãi ê chề
Kinh thành gió bụi não nề nghĩa nhân

Tàn rồi ư mộng chim bằng?
Vẫn xanh như sóng trường giang cuộn trào
Nhọc nhằn lại bước con sau
Tóc pha sương muối bạc đầu ơn cha

KHẮC GHI LỜI CHA (Nguyễn Kiên Thái)

Hơn ba mươi năm cha vắng nhà
Dường như bóng dáng người không mất
Ngôi nhà cũ nay thay áo mới
Nghĩ thương cha nhà dột hứng mưa…

Nghỉ hưu vẫn mải miết cày bừa
Rạng sáng tinh mơ người ra đồng
Rong ruổi xe đạp bán đậu phụ
Mộc mạc, giản dị con nhà nông.

Cha căn dặn trước khi đi ngủ
Nên nhớ tự vấn mình trong ngày
Xem những việc còn chưa làm được
Để làm tốt hơn cho hôm sau.

Làm người phải rõ ràng, thẳng ngay
Không nói một đằng, làm một nẻo
Sống chân thật giữ tâm mình sáng
Làm tấm gương con cháu noi theo.

Cha thường nói chuyện thật ví von
Nuôi dạy con như trồng cây xanh
Có cây cần chăm chút vun gốc
Cũng có cây bới gốc xung quanh.

Lời cha dặn
con luôn tạc dạ
Sống là người tử tế
nghe con.

CHẬM BƯỚC THĂM CHA
(Lâm Băng Phương)

Bao mùa lúa chín vàng bông
Mới về thăm lại cánh đồng tuổi thơ
Đường xưa mòn lối ai chờ
Con sông bến cũ con đò ai đưa.

Dòng sông vẫn chảy sáng trưa
Đồng xa Cha cõng nắng mưa dãi dầu
Bây giờ tìm bóng cha đâu
Chậm chân… con phải xót đau cả đời.

Mưa giăng chớp bể biển khơi
Con đi…đi mãi nẻo người càng xa
Chạy theo ảo ảnh phù hoa
Quên đi đôi mắt của cha mỏi mòn.

Ngày về bóng ngã hoàng hôn
Nhớ cha con lại quặn lòng xót xa
Trăng già khuất núi đã xa
Trăng non ngơ ngác chiều tà…mồ côi.

Bóng cha cưỡi hạc về trời
Muốn gần lại quá xa vời còn đâu?
Phải chi con bước về mau
Giờ thì mây trắng trên đầu vắt ngang.


NHỚ CHA (Nguyễn Quang Linh)

Cha hiền!…Không phải nhà Thơ
Đường cày quanh góc sát bờ đẹp sao

Ruộng quê lượn sóng dạt dào
Vui!…Chim én liệng cào cào xanh bay

Sâu kèn phả khói theo mây
Huơ roi lụa…chuyển tay cày nhẹ tênh

Bài thơ ruộng lúa mướt xanh
Ngâm nga gởi lại tâm tình cho con

Châm trần lội suối…về Non
Nén nhang đỏ mãi tâm hồn gia phong

CHA MẸ CỦA CON (Võ Văn Thọ)


Cha mẹ là ánh sáng
Dẫn con trên bước đường
Mẹ là làn gió thoảng
Ru con giấc yêu thương

Cha là cây xanh bóng
Che chở suốt ngày đêm
Mẹ như là dòng suối
Tắm tâm hồn đẹp them

Cha mẹ là chiếc nôi
Nuôi dưỡng tháng năm dài
Bằng tình yêu con trẻ
Chẳng bao giờ nhạt phai

Cảm ơn tình yêu thương
Con yêu cha mẹ lắm
Dù lớn khôn con vẫn
Bé nhỏ của mẹ cha


Ngày lễ Cha (Chuong Duong)

Hôm nay ngày tưởng nhớ Cha
Sáng tình sương ,cửa chuồng mở
Bác Trống bay ra, vươn cổ gáy
Cha!Cha! hôm nay tụi Mỹ mừng ta

Cha Cha Cha,ba bốn tiếng hơi dài
Vươn cổ,chủ nhà đang ngủ,giật mình
Chết Cha, mỹ có ngày vinh danh thằng bố
Ta anmit, biết gì, làm quà cúng Ông Cha

Chợt nhớ ra còn trống to mồm, khó ngủ
Thế là ai biểu to họng là sướng đâu
trưa nhìn bàn thờ, khói hương thơm
Chú trống oai phong,sáng,gác mỏ sau cánh

Mùi mỡ còn quyện với sôi,gạo nếp tám thơm
chủ nhà rót ly rượu cúng Cha,lâm râm khấn
Hôm sau ngủ thẳng giấc, Ngày nhớ Cha,
Tội gà khoe tiếng gáy to,cao giọng
Thành quà tặng Chủ đã chết
.

FATHER’S DAY (Nguyễn Cường)
.
hôm nọ là ngày của mẹ
hôm nay là ngày của cha
mai mốt sẽ có thêm ngày của cụ của ông của bà
con cháu tha hồ tỏ lòng hiếu thảo …
.
lại bánh lại hoa lại những lời chúc tụng
bay bổng chín tầng cao
cánh chuồn lấp lóe
mượn sắc cầu vồng che đậy bão giông …
.
thôi … để lại cho ta những tháng ngày bình dị
một tiếng cha ơi theo ta suốt cuộc đời
trong giấc mơ chỉ thế thôi là đủ
vẽ vời chi lễ lạt làm chi …
.
con đi tiếp tháng năm dài con nhé
ngày nọ ngày kia đều đẹp đẽ tốt lành
cha yêu con bấy nhiêu rồi không lẽ
cần có thêm một ngày mang tên … Father’s Day …

What do you think?

Written by Vietnampoetry

Để lại một bình luận

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

GIPHY App Key not set. Please check settings

“Hồi ức Thế Hùng”: Cuốn sách khắc họa 56 chân dung tài hoa của đất Việt